Khi bước vào thành Cairo, Mạc Phàm phát hiện đây cũng là một thành phố điển hình cho chiến đấu. Mặc dù bản đồ xung quanh có màu đỏ, ra khỏi thành phố là chết, nhưng mọi người trong khu vực an toàn của thành phố vẫn làm việc cần làm, không hề có bầu không khí nguy hiểm của một cuộc đại chiến sắp đến.
Ngoại trừ Mạc Phàm và những người xông vào, thực ra ở những nơi khác của Cairo cũng không thiếu những người như vậy. Chính quyền thành Cairo kiên quyết phản đối pháp sư tự ý xông thành trong khi thành phố đang đóng cửa chiến đấu. Họ cũng ngăn tất cả mọi người không rời khỏi thành thị, nhưng những người có thể bước vào khu vực an toàn thì họ vẫn sẽ bảo vệ, xem như là một thành thị khá có tính nhân đạo.
Cho tới nay Mạc Phàm vẫn không quên được lúc ở Peru, vị tướng quân kia đã cự tuyệt bọn họ ở ngoài cửa.
Công pháp quốc tế đã có quy định rõ ràng, mỗi thành phố có đủ quân đội thì nhất định phải tiếp nhận người đi vào. Có thể không đi ra ngoài cứu người, nhưng có nghĩa vụ bảo vệ người vào thành.
Thành Cairo tuân thủ một cách nghiêm chỉnh, là một thành thị tốt.
"Chúng ta tới trung tâm thành phố ở cho an tâm," Triệu Mãn Duyên vẫn còn sợ hãi khi nghe qua miêu tả về con mắt báo thù, kiên quyết ở nội thành không quá gần chiến khu.
Trung tâm thành phố cách chiến khu mấy chục km, nhưng những xà yêu kia vẫn có khả năng qua lại mười mấy km một cách thần không biết quỷ không hay, bò vào trong phòng người khác hành hung lúc nào không hay chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT