Mạc Phàm cảm thấy mình bị cô Già Lam lừa.
Cô ta nói rằng sau bữa tối, mình sẽ thay đổi cách nhìn về học phủ này. Câu nói này không hề sai, bởi vì ấn tượng của Mạc Phàm về An-pơ học phủ đã càng thêm tệ hại.
"Rau dưa này, bánh mì này, súp rau này... Chết tiệt, lão tử muốn ăn thịt!" Mạc Phàm sắp tan vỡ.
Mình bị thương, phải có thịt bổ sung máu mới phải, ai ngờ An-pơ học phủ lại là một đám người theo chủ nghĩa ăn chay. Ngoại trừ những nữ sinh trắng nõn, yểu điệu thì những nữ sinh này không ăn mặn, không có chút thịt nào.
Núi An-pơ có bao nhiêu món ngon, nhưng trên cửa căn tin lại viết: "Toàn bộ những sinh mệnh trên núi An-pơ đều là những tiểu tinh linh khả ái cùng đẹp đẽ, gặp là vận may, làm chúng nó tổn thương sẽ gặp vận rủi."
"Tôi cũng bội phục mấy người, nếu không ăn thịt thì làm sao mà dân phong lại dũng mãnh như vậy?" Mạc Phàm nói với Già Lam.
Già Lam cũng là một cáo già điển hình, mặc kệ người ta chê cười thì vẫn giữ ngữ khí bình thường cùng nhẹ nhàng. Những lời nói ra làm người ta cảm thấy không khói lửa, như là đấm vào cục bông vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play