Nhìn thấy thế thì Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm, xem ra là Bao lão đầu vẫn luôn dành cho Linh Linh một ít bảo bối trên người. Không phải như thế thì một người không có tu vi như Linh Linh nhảy vào nơi này thì đã thành tro tàn rồi. Hồn quang này Mạc Phàm không được hưởng ké, này do linh hồn Linh Linh đã có khế ước với thứ này, không có cách nào bảo vệ người khác, chỉ bảo vệ mỗi Linh Linh.
50 mét dung nham màu nâu, đối với bọn họ là cực kỳ sâu cùng dài, giống như sự tra tấn luân hồi.
Rốt cuộc thì cũng cực nóng lên mấy phần, mọi người rơi vào bên trong một khối không khí vẩn đục dày nặng. Khối không khí này rất là kỳ lạ, lực cản còn lớn hơn dung nham tới mấy phần, may là không khí này không tạo ra thương tổn gì cho người, cố gắng xen vào thì những dung nham đã bị cản lại.
Những dung nham màu nâu không có thấm xuống, dung nham không dung hòa với không khí, mọi người như ngã xuống đầm sâu như bông gòn, cần lực rất lớn mới có thể tiếp tục đi xuống.
"Cảm ơn trời đất!" Mục Quang Thanh mặt đen, nhưng vẫn cảm động quỳ lạy cảm ơn thần linh.
Mọi người dùng hết tất cả phòng ngự mới bảo vệ được tính mạng, miễn cưỡng qua được tầng dung nham màu nâu.
"Mục Truất Thành, mau lấy ra quyển trục không gian rồi rời khỏi đây thôi, tôi không muốn ở nơi quái quỷ này nữa!" Đông Phương Tây Phượng sợ hãi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play