Lúc tỉnh lại Mạc Phàm cứ ngỡ đang nằm trên giường của mình, loại cảm giác ngủ say vô thức đã ít đi kể từ khi tu luyện ma pháp. Dù minh tu cũng giống ngủ say, vẫn là nghỉ ngơi, nhưng vẫn còn duy trì được ý thức. Bảo đảm bản thân không bị thiên thạch đụng trúng hay bị ám ma pháp đánh lén, bị Hắc Giáo Đình lau cổ gì đó.
Hóa ra tối qua Mạc Phàm không phải ngủ ở nhà, mà là ở trên giường do người Hắc Giáo Đình sắp xếp.
"Tỉnh rồi sao?" Một âm thanh ôn hòa dịu dàng của cô gái truyền tới.
Mạc Phàm mở mắt ra nhưng cảm thấy đau đớn, trên mắt còn có vết kền kền mổ, suýt chút nữa thì bị móc ra. Vết thương còn chưa khép lại, không cách nào mở mắt hoàn toàn, chỉ có thể híp lại. Nhìn được một chút thấy một người con gái có tướng mạo vừa thuần khiết lại vừa chín chắn, hẳn là chưa quá tuổi 30. Nụ cười nhàn nhạt làm cho người ta có cảm giác thân mật cùng ôn hòa.
Từ âm thanh thì Mạc Phàm đoán đây là nữ Áo Lam chấp sự lúc đó, chỉ là Mạc Phàm không nghĩ tới là một người hiền lành. Cũng không biết dưới khuôn mặt hiền thê lương mẫu đã giết hại bao nhiêu người vô tội, không thì làm sao mà lên được Áo Lam chấp sự.
"Cảm ơn cô đã cứu tôi," Mạc Phàm trả lời.
"Tiện tay thôi, không quan trọng lắm. Đồng bạn của tôi đã ra ngoài, tôi chờ yên ở đây, không có việc gì thì đi dạo một vòng bên ngoài đi, như vậy mới tốt cho việc hồi phục của cậu," nữ Áo Lam nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play