"Ngài đang làm gì vậy? Nếu để điện mẫu biết được tôi mang ngài nhảy xuống từ độ cao 4000 mét thì tai tôi sẽ bị cắt xuống treo đầu giường," Tata dùng ngôn ngữ Hy Lạp, giống như đang cầu xin.
Nhưng nói xong Tata cũng đã kéo Tâm Hạ từ cửa thoát hiểm xuống trước khi máy bay đáp xuống sân bay Bạch Vân.
Một đôi cánh mày màu trắng tao nhã như thiên nga, Tata mang Tâm Hạ bay trong bầu trời vọt tới tháp Quảng Châu.
Hai chân của Tâm Hạ bất tiện, làm như này rất nguy hiểm nhưng khi nghe tình hình của Lãnh Thanh thì cũng chẳng nghĩ được nhiều. Nếu cứ làm theo nguyên tắc khuôn mẫu thì sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ.
"Phía dưới có cấm chế... à mà quên đi, trình độ cấm chế như này tôi vẫn xuyên qua được," Tata nhìn thấy ánh đèn tháp Quảng Châu, miệng nói không ngừng.
Bay xuống đỉnh tháp, những nhân viên phụ trách an toàn đều há hốc mồm. Thời gian cấp bách cho nên Tâm Hạ cùng Tata không kịp giải thích, vội vàng đi thang máy xuống tầng 70.
Nhưng như vậy thì cũng đã muộn một ít phút, hẳn là tim của Lãnh Thanh đã ngừng đập được năm, sáu phút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT