Ánh mắt Thược Vũ nhìn Lê Hồng Mi một cách lạnh lùng, nói: "Người sau lưng cậu hãm hại tôi, Thược Vũ tôi sẽ nhớ kỹ. Còn Đại Lê thế gia à... hừ, cũng chỉ là một đám chó mà thôi."
Mấy người trong Đại Lê thế gia nghe được câu này cũng không nhịn được, bọn họ không thích người khác nói lời sỉ nhục như vậy. Dù rằng bọn họ làm việc cho Mục Thị thế tộc, Mục Thị sai đâu đánh đó.
Thược Vũ đi đến chỗ Mục Ninh Tuyết, thấy Mục Ninh Tuyết hỏi thăm về vết thương của mình thì lắc đầu nói: "Bây giờ tôi cũng đã hiểu vì sao lúc trước cô lựa chọn rời đi, muốn tự lập một môn tộc của riêng mình. Từ bỏ thế giới cho những kẻ như này không khác gì tự sỉ nhục chính bản thân mình."
"Xin lỗi, kéo cô bị liên lụy theo," Mục Ninh Tuyết nói.
"Không sao đâu, quả thực tôi có chút chờ mong đến lúc gia nhập rồi," Thược Vũ nói.
Mục Ninh Tuyết gọi người đem Thược Vũ đi chữa thương, còn trận đấu này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mang theo người rời đi, những người kia lập tức phát ra tiếng cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play