Đi theo hướng của Du Sư Sư, Mạc Phàm cùng Du Sư Sư đi vào khu rừng rậm.
Không lâu sau thì Mạc Phàm ngửi thấy mùi thơm, mở miệng hỏi: "Thật sự cô sống một mình ở đây sao, cô lập, tự mình kiếm đủ cơm no áo ấm hay sao?"
Mạc Phàm cũng đã nghe qua có một số người đặc biệt, bọn họ sinh sống ở ngoài khu vực an toàn, thông qua những phương pháp cổ xưa giống như những ngôi làng ở Cố Đô.
"Ừm, trên người tôi có một mùi thơm đặc biệt cho nên yêu ma hay dã thú cũng sẽ không tấn công tôi." Du Sư Sư nói nửa giả nửa thật.
"Còn có mùi thơm tỏa ra từ cơ thể nữa à, để tôi ngửi xem nào!" Mạc Phàm hướng mũi của mình tới.
Mặt Du Sư Sư đỏ lên, nhìn Mạc Phàm một cách hung hăng: "Cậu là một tên lưu manh!"
"Tôi cảm thấy kỳ lạ thôi, nếu loại mùi thơm của cô nói được phát triển rộng rãi thì chẳng phải những pháp sư như tôi có thể tùy ý bước vào vùng đất của yêu ma sao, không cần phải như con rùa rụt cổ bên trong thành thị." Mạc Phàm nói nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play