"Là Bạo Bụi Châu Chấu Ma Biến Dị. Lúc chúng tôi còn ở trong sa mạc thì thấy cứ đến nửa đêm thì bọn chúng bay vào Hỏa Diệm Sơn đang cháy, chúng nó thực hiện hành vi tự sát tập thể này để bộ tộc của chúng nó chọn ra những cá thể biến dị, sau đó sinh sôi một cách điên cuồng," Mạc Phàm nói như máy móc.
Hoàn toàn yên lặng, bên tai có tiếng vang vọng, giống như là âm thanh của những quân nhân chết thảm cách đó 5km. Một ngàn người nhanh chóng thành bộ xương trắng, loại cảm giác đó làm mọi người không thở nổi.
Không biết qua bao lâu, Tham Mưu Trác mới hít một hơi thật sâu, sau đó đứng thẳng, hướng mặt về nơi những quân nhân kia tử vong, chào theo kiểu nhà binh, không rơi nước mắt. Làm một tham mưu, không có quyền được khóc, nhất định phải ổn định lại tinh thần, giữ luôn trong trạng thái tỉnh táo. Bọn họ dùng tính mạng để đổi lấy tình báo quan trọng, không thể phụ lòng bọn họ được.
"Lập tức báo cáo cho Đại Quân Tư, để cho toàn dân sơ tán, bọn chúng đã không sợ hỏa diễm. Một khi Thị Trấn An Sừng thất thủ thì rất nhanh những nơi khác cũng sẽ trở thành như thế," Tham Mưu Trác nói với thuộc hạ của mình.
"Rõ."
"Cảm ơn mấy người đã cung cấp thông tin quan trọng này. Xin mấy người cũng theo đại đội rút khỏi nơi này đi. Chuyện còn lại giao cho chúng tôi," Tham Mưu Trác nói với Mạc Phàm, Trương Tiểu Hầu bằng âm thanh lạnh như băng.
Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu đồng loạt lắc đầu. Muốn bọn họ rời đi thì thật là khó, huống chi Thị Trấn An Sừng còn nhiều người vô tội như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT