Mạc Phàm cùng những người khác đang đợi tin tức của Trương Tiểu Hầu ở ngoài cổng, nhưng không lâu sau thì Trương Tiểu Hầu đi ra với vẻ mặt âm trầm.
"Quân đội không tin những gì em nói sao?" Mạc Phàm hỏi.
Làm quân thống thì lời nói của Trương Tiểu Hầu cũng có trọng lượng, chuyện này nhất định Tòa án quân sự sẽ xử lý, dù là không bắt Thạch Thiên Thọ thì cũng phải phái người đi điều tra.
"Không phải không tin, mà là em chưa có cơ hội để nói, ở đây cũng đang gặp vấn đề khó giải quyết." Trương Tiểu Hầu nói.
"Vấn đề khó giải quyết, có cái gì mà còn khó hơn cả thứ ác quỷ nắm giữ Đại Địa Chi Nhị trong tay? Thạch Thiên Thọ đã điên rồi, ngay cả những thuộc hạ của mình cũng đã giết sạch, nếu để hắn ra khỏi sa mạc thì không biết sẽ có bao nhiêu người vô tội sẽ mất mạng!" Cát Minh sầu não nói.
"Cũng không thể trách bọn họ được, thị trấn An Sừng bị bão bụi châu chấu ma xâm chiếm. Cũng may là đội tuần tra phát hiện kịp thời, để tất cả người dân cùng công nhân mỏ quặng trốn ở bên dưới hầm, cho nên mới tránh được thương vong. Chỉ là, những người trốn dưới đó đều thiếu thốn thức ăn cùng nước uống, thuốc men, mà trên mặt đất đã bị bão bụi châu chấu ma quét sạch hết, không còn thứ gì." Trương Tiểu Hầu nói.
"Không thể nào, mỗi một thị trấn đều có kết giới bảo hộ, sao lại không có dấu vết xông phá nào, mà nói thị trấn bị vây hãm là bị vây hãm ngay lập tức.... Có phải là Thạch Thiên Thọ hay không?" Hứa Bình Đông nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT