Màu đen đặc sệt bao trùm lấy toàn thân, không lạnh lẽo như tưởng tượng. Nhưng lại giống như tơ nhện dính chặt vào làm người ta có cảm giác khó thở, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị những côn trùng bò qua ăn sạch.
Tâm Hạ mở mắt ra, không nhìn thấy cái gì cả, bóng tối kéo dài vô tận, đáp xuống một cách nhẹ nhàng khiến Tâm Hạ nghi ngờ có phải mình đã trở thành một linh hồn.
"Mình chết rồi sao?" Tâm Hạ nói trong lòng.
Không nghe được âm thanh gì, không ánh sáng, không cảm thấy được nhiệt độ. Chắc là mình đã chết rồi, chỉ là cảm thấy trống rỗng khiến người ta hoảng hốt, sự cô độc làm trong lòng dâng lên một loại cảm giác chua xót.
Nhớ lại cảnh vừa rồi, bi thương từ giọt nước hóa thành dòng lũ không có cách nào ngừng lại.
Rốt cuộc là vẫn không nhìn thấy anh ấy sao?
Tâm Hạ sợ hãi không phải là cô độc, mình đã quen ở một mình từ bé rồi, cho đến khi có một cậu bé sống ở nhà bên cạnh chạy tới. Cho dù là mình không có can đảm để nói một câu, thì cậu bé ấy cũng nói không ngừng, chỉ cần nghe những việc ở trong khu phố cũng đã xua tan đi những u ám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play