Quả thật, đám Hắc Súc Yêu ấy di chuyển cực kỳ mau lẹ. Chúng lượn một vòng lớn từ thang cuốn tự động lên tầng hai, rồi lại từ tầng hai chạy ngược về cửa thang máy. Chính vì thế, chúng hẳn phải tốn không ít thời gian. Nhờ vậy, Mạc Phàm mới có cơ hội thoát vào lối đi khẩn cấp trong hành lang. Hắn phóng như bay vào đó.
Ở tầng ba của trung tâm mua sắm này, điều khắc sâu trong tâm trí hắn nhất chính là nơi đây có một phòng điều khiển chính được bảo mật vô cùng. Ngày trước, hắn cùng Tâm Hạ lên tầng ba này tìm nhà vệ sinh, hai người dạo một vòng suýt chút nữa xông thẳng vào căn phòng này. Căn phòng này có cánh cửa rất dày. Nếu hắn có thể trốn vào đây, có lẽ trong thời gian ngắn, bọn Hắc Súc Yêu kia cũng chẳng thể làm gì hắn. Phòng điều khiển chính này có một màn hình lớn chiếu camera từ các tầng khác nhau, đây chính là trung tâm giám sát của cả tòa nhà.
Nhưng có một vấn đề: móng vuốt của bọn Hắc Súc Yêu kia sắc bén vô cùng. Đến cả chiếc xe bọc thép, chúng chỉ cần một trảo là xé toang. Cho nên, trừ phi cánh cửa này đặc biệt kiên cố, mới có thể bảo vệ căn phòng an toàn trước những đợt xâm nhập từ bên ngoài. Lúc đó may ra nó mới chống đỡ được đòn tấn công của mười con Hắc Súc Yêu trong thời gian dài. Tóm lại, nó cũng chỉ kéo dài thời gian cho hắn được một chút mà thôi!
Nhưng điều quan trọng nhất của căn phòng này vẫn chính là nó có thể giúp Mạc Phàm tìm thấy Diệp Tâm Hạ thông qua các camera giám sát.
Thật ra, căn phòng này chính là nơi điều khiển tất cả camera ở các tầng, có thể dùng để quan sát mọi hoạt động trong trung tâm mua sắm. Trong căn phòng này còn có máy phát điện, cho dù khu vực này có bị mất điện do yêu ma tàn phá thì nó vẫn luôn hoạt động bình thường.
Hắn chạy một mạch tới tầng ba. Phòng điều khiển chính cũng cách lối đi khẩn cấp không xa. Đúng lúc hắn sắp tới căn phòng này, đột nhiên từ đầu hành lang vọng tới tiếng bước chân cực nhanh, kèm theo những âm thanh ồn ào, huyên náo. Đó chính là tiếng động do bọn Hắc Súc Yêu gây ra. Chúng va chạm vào lan can cầu thang tạo ra tiếng "Lách cách".
"Cảm ơn trời đất. Cửa không khóa."
Mạc Phàm liếc mắt đã thấy căn phòng điều khiển chính. Hắn nhanh nhẹn mở cửa chui vào trong phòng, sau đó đóng cửa lại.
Cánh cửa sắt dày cộm kia vừa khóa chặt, ngay sau đó một tiếng "Rầm" liền vang lên, giống như có thứ gì đó đâm rất mạnh vào cánh cửa vậy. Hiển nhiên, âm thanh này là do bọn Hắc Súc Yêu đâm trúng cánh cửa mà ra.
Lúc này trong căn phòng cũng không có bất kỳ ai. Mạc Phàm quét mắt qua màn hình lớn một chút. Rất nhanh hắn liền tập trung vào màn hình chiếu ở tầng ba. Nhìn qua màn hình, Mạc Phàm thấy mười con Hắc Súc Yêu đã tụ tập hết bên ngoài cánh cửa sắt dày cộm kia, khiến hắn vô cùng hoảng sợ. Chúng đang tìm mọi cách để xé rách cánh cửa này.
Trong thời gian ngắn, có lẽ đám Hắc Súc Yêu này cũng không thể làm gì được tấm cửa sắt dày cộm kia. Vì vậy, Mạc Phàm yên tâm nhìn lên màn hình lớn, nhanh chóng tìm kiếm thứ mình cần.
Trước mặt hắn là một đống màn hình dày đặc như tổ ong. Mọi nơi trong trung tâm mua sắm đều được thu hết vào trong những màn hình này, bao gồm cả siêu thị Ô Nhĩ Mã ở tầng một.
Siêu thị này rất lớn. Hàng hóa bày la liệt xếp thành từng hàng thẳng đứng. Không ít nơi, hắn còn không nhìn thấy gì, do bị che khuất tầm nhìn. Hắn quét mắt nhìn qua màn hình lớn nhưng không thấy có ai ở đây...
Không phải, hình như nơi này có động tĩnh!
Từ trên một màn hình, Mạc Phàm đột nhiên thấy có một thứ gì đó đang chậm rãi ngọ nguậy. Dựa theo góc độ của camera này thì nơi này hình như là kho chứa hàng hóa của siêu thị Ô Nhĩ Mã.
Rất nhanh Mạc Phàm liền tìm thấy thiết bị điều khiển camera của khu vực nhà kho này. Hắn quay camera và phát hiện ra có một con Cự Nhãn Tinh Chuột chui ra từ một đường ống của nhà kho. Mà trên người nó dính đầy máu khiến hắn vô cùng hoảng sợ.
Thế giới dưới lòng đất chính là sào huyệt của Cự Nhãn Tinh Chuột. Chỉ cần có một đường ống, chúng cũng sẽ chui vào đó không khác gì đi trên đất bằng. Giờ phút này, hắn nhìn thấy hai con Cự Nhãn Tinh Chuột thông qua đường cống kia tiến vào bên trong siêu thị Ô Nhĩ Mã.
"May là Tâm Hạ cũng không có ở đây. Nếu không thì nàng có thể đã gặp nguy hiểm... Tâm Hạ, rốt cuộc em đang ở đâu?"
Mạc Phàm lại tiếp tục tìm kiếm thêm lần nữa. Thế nhưng vẫn không nhìn thấy thân ảnh Tâm Hạ ở đâu cả.
Hắn điều khiển camera sang một góc độ khác rồi tìm kiếm thêm lần nữa. Đột nhiên Mạc Phàm nhìn thấy một chiếc camera có hình một chiếc xe lăn bên cạnh chiếc tủ lạnh!!
Mạc Phàm căng hai mắt ra nhìn. Hắn muốn phóng to hình ảnh lên để nhìn cho rõ hơn.
Thao tác này khá dễ dàng. Rất nhanh Mạc Phàm đã phóng to hình ảnh nơi này lên. Càng nhìn, Mạc Phàm càng tin chắc đây chính là xe lăn của Tâm Hạ!!
Thế nhưng Tâm Hạ không có ở trên chiếc xe lăn đó!!
Mạc Phàm cảm thấy tim mình đau thắt lại, đầu óc hỗn loạn. Chẳng lẽ nàng...
"A! Đây là cái gì??"
Mạc Phàm như vừa bị sét đánh, đột nhiên phát hiện thấy bên cạnh xe lăn gần chiếc tủ lạnh có thứ gì đó đang đung đưa.
Hắn vội vàng nhìn sang một màn hình có góc độ rõ nét hơn. Hắn phóng to màn hình này lên.
Trong màn hình, Mạc Phàm vô cùng kinh ngạc khi phát hiện thấy trong chiếc tủ vốn là nơi để đồ đông lạnh, lúc này lại có một cô gái tóc đen mặc váy dài đang ôm đùi co ro nằm.
Chiếc xe lăn ở bên cạnh tủ lạnh. Mà trong tủ lạnh có một người đang ẩn núp. Đây chắc chắn là Tâm Hạ rồi. Chắc chắn là nàng. Cho dù hắn không thấy rõ khuôn mặt của nàng, nhưng giờ phút này Mạc Phàm vẫn có thể khẳng định đó chắc chắn là nàng!
Ơn trời, nàng đây rồi. Cảm ơn! Cảm ơn!
Thiếu chút nữa thì nước mắt hắn tuôn rơi. Khi vừa nghe thấy ở khu vực trường Minh Văn này không có ai rút lui được cả, chưa một giây phút nào tâm trạng hắn được bình yên. Hắn đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy nàng được nữa, tưởng rằng nàng đã chết rồi.
Mà lúc này trong siêu thị Ô Nhĩ Mã chỉ có một mình nàng. Hiển nhiên, nguyên nhân là do đám người lúc trước đã vứt bỏ nàng ở đây.
Cũng may là nàng bị vứt bỏ lại ở nơi này. Nếu không, nàng cũng không khác gì đám người kia, tất cả đều chết thảm dưới nanh vuốt của bọn Cự Nhãn Tinh Chuột.
Nhưng, lúc này Mạc Phàm hắn cũng không vui mừng. Bởi vì từ trên màn hình hắn có thể thấy hai con Cự Nhãn Tinh Chuột dính đầy máu đang đi vào khu vực mà Diệp Tâm Hạ ẩn núp. Nhìn thấy vậy khiến trái tim Mạc Phàm nhảy lên liên hồi.
Trái tim hắn không nhảy lên liên hồi sao được. Thử nghĩ mà xem. Người đang trốn trong chiếc tủ lạnh kia chính là người quan trọng nhất của hắn. Mà hai con Cự Nhãn Tinh Chuột có thể giết chết nàng trong nháy mắt thì đang đi lại ở bên cạnh nàng. Cảnh tượng này, hắn chỉ có thể nhìn qua camera chiếu lên màn hình mà không thể làm gì được. Lúc này hắn chỉ có thể cắn răng cầu nguyện mà thôi. Sự lo lắng, bất an và khẩn trương từ trong lòng hắn ngày càng lớn, làm cho cả người hắn dựng đứng hết tóc gáy lên!!
Trái tim hắn đập liên hồi. Hai con mắt chăm chú nhìn vào màn hình.
Lúc này, Mạc Phàm chỉ muốn lao xuống chỗ kia. Sau đó hắn sẽ bắn cho hai con Cự Nhãn Tinh Chuột kia tan thành cặn bã.
Nhưng mà, tình cảnh hiện giờ của hắn cũng không khá hơn nàng là bao. Ở bên ngoài cánh cửa kia, có mười con Hắc Súc Yêu thực lực không thua gì bọn Cự Nhãn Tinh Chuột đang trông chừng hắn. Chúng đang cố gắng phá tấm cửa sắt kia để xông vào. Cho nên điều hắn có thể làm lúc này chính là nhìn màn hình này mà thôi.
Không được! Nhất định không thể để như thế này được!!
Cho dù là hắn rơi vào hiểm cảnh hay Diệp Tâm Hạ đang tránh né cái chết sắp tới gần kia. Nếu như hắn chỉ biết cầu nguyện thì cả hai chắc chắn sẽ chết.
Cánh cửa sắt kia rất nhanh sẽ bị phá nát.
Mà Diệp Tâm Hạ cũng không thể ở mãi trong chiếc tủ lạnh kia được. Nó không có dưỡng khí. Hơn nữa nàng có thể sẽ bị đông cứng trong đó. Đây chính là tủ lạnh, nơi có nhiệt độ rất thấp!
Hai con Cự Nhãn Tinh Chuột kia cũng không phát hiện ra chỗ Diệp Tâm Hạ ẩn núp. Nhưng chắc chắn chúng rất muốn ăn thịt người bên trong chiếc tủ lạnh kia. Cho nên trong thời gian ngắn, chúng cũng không rời khỏi siêu thị Ô Nhĩ Mã này. Mà Diệp Tâm Hạ cũng không thể ở trong chiếc tủ lạnh kia quá nửa giờ được!
Hiện tại, nàng đã run lên vì lạnh rồi!
Nàng vì muốn thân nhiệt của mình giảm xuống để bọn Cự Nhãn Tinh Chuột – một loài động vật máu lạnh không thể cảm nhận thấy nàng, nên nàng đã trốn vào trong chiếc tủ lạnh có nhiệt độ khá thấp này. Bốn phía xung quanh ngăn làm lạnh cũng đã kết thành băng sương rồi!
Thấy Tâm Hạ đang co ro trong chiếc tủ lạnh vì cầu mong được sống mà không có ai trong siêu thị Ô Nhĩ Mã giúp, khiến trái tim Mạc Phàm như muốn vỡ vụn ra từng mảnh.
Hắn đã tự hứa với bản thân mình rằng bất kể thế nào hắn cũng sẽ bảo vệ nàng thật tốt. Kết quả hiện giờ thì sao? Hắn đã để cho nàng phải thừa nhận đau đớn và cô đơn.
Mạc Phàm hung hăng cắn chặt hàm răng một cái, cắn đến nỗi môi hắn như muốn nát ra. Hai tay hắn nắm chặt thành quả đấm vì tức giận.
Hắn hiểu rõ chuyện gì đang chờ đợi hai người. Càng tốn thời gian ở đây thì tử vong càng tới gần Diệp Tâm Hạ hơn.
Vì vậy, Mạc Phàm rốt cuộc cũng mạnh mẽ ngồi xuống nhắm hai mắt lại thật chặt!!
"Tiểu Cá Chạch Trụy, ta đã để người hấp thu tất cả Địa Thánh Tuyền... hiện giờ, ta sẽ cố gắng hết sức để đột phá. Vì vậy, người có thể cung cấp toàn bộ năng lượng để ta đột phá được không?!"
Mạc Phàm nhìn Tiểu Cá Chạch Trụy nói. Thật ra thì hắn nói câu này cũng giống như đang tự động viên mình vậy!
Lúc trước khi hắn còn đang ở sảnh trên mặt đất, hắn cũng đã nhiều lần thử tấn công sâu vào Trung Cấp Ma Pháp sư nhưng tất cả đều thất bại.
Lần này, hắn muốn nhờ lực lượng của Tiểu Cá Chạch Trụy trợ giúp cho mình.
Thật ra thì chuyện Địa Thánh Tuyền, hắn nói là đã uống hết là sự thật! Nhưng mà Địa Thánh Tuyền không phải do một mình hắn uống hết, mà là do Tiểu Cá Chạch Trụy hấp thu hết toàn bộ.
Hiện giờ, hắn muốn ở đây một lần nữa tấn công sâu vào tu vi của mình trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng lần này, hắn không được phép thất bại nữa!!