Đây không phải là lần thứ Beaubourg tới đây gây sự, ỷ vào thân phận cao quý của mình, chạy tới chỗ nghỉ ngơi của bên đội tuyển Trung Quốc. Có mấy lần Mục Ninh Tuyết cũng tưởng tượng ném tên này xuống nước như Mạc Phàm, quá phiền phức.
"Hoàng tử Beaubourg, xin ngài hãy về bên phía chỗ đội tuyển của ngài, ở chỗ này khiêu khích cũng không có nghĩa gì đâu," Tương Thiểu Nhữ tức giận nói.
"Ta không phải tuyển thủ tranh tài, mà cũng đã hỏi qua thủ tịch, ông ta cũng đã đồng ý," Beaubourg nghiêm trang nói.
"Thầy của tôi cũng chỉ là khách khí mà thôi, không có cứng rắn từ chối cậu, chính cậu mặt dày chạy tới đây. Cậu là người đại diện của Tây Ban Nha, mà hôm nay chúng tôi thi đấu với đội các cậu, chẳng lẽ cậu chạy tới nghe lén chiến thuật của đội chúng tôi hay sao?" Giang Dục nói.
Giang Dục đã coi Mạc Phàm là bằng hữu, cái tên này rõ ràng tới đây để lừa Mục Ninh Tuyết. Dám lừa gạt vợ của bạn mình, Giang Dục nhẫn nhịn không nổi.
Ở Trung Quốc đã không còn tồn tại vương thất, nói về địa vị xã hội thì cũng không kém với vương thất Tây Ban Nha, cho nên ngoại trừ Mục Đình Dĩnh để ý đến hắn, những người còn lại chả quan tâm.
Nói thật, nghe hắn lải nhải, Giang Dục cảm thấy Mạc Phàm ném con chó này xuống nước là đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play