Mạc Phàm và những người khác xem như đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Để không bị ảnh hưởng bởi cát bụi cuồng bạo nữa, bọn họ cố ý tránh xa khu vực mê giới, dựng lại lều trại ở đó để nghỉ ngơi và xử lý vết thương trên người.
Khi hỏi Nam Giác vì sao đột nhiên tự ý rời vị trí, Nam Giác đã kể lại chuyện mình đột nhiên bị tấn công.
“Ta nhìn thấy một con quái vật, toàn thân đều bị cát sỏi lơ lửng bao quanh, nhìn tổng thể giống một con cát ma, nhưng lại phát ra một loại âm thanh giống như ngôn ngữ của con người. Mắt nó cũng gần giống mắt người, chỉ là bên trong tràn đầy oán niệm và độc ác, cảm giác như một hồn ma báo thù. Nó đi lại và bay lượn đều kèm theo cát bụi cực mạnh. Ta bị nó truy đuổi rất xa. Điều rất kỳ lạ là nó không giết ta, vẫn đuổi theo ta, đuổi đến khi ta kiệt sức.” Nam Giác hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó, vẫn còn sợ hãi.
Khí tức của con quái vật đó khá cường đại. Nam Giác tin chắc rằng nếu nó muốn giết mình, chỉ cần phất tay đánh cơn bão cát dữ dội phía sau về phía mình là được. Thế nhưng nó chẳng làm gì cả, chỉ dùng oán niệm độc ác để xua đuổi mình.
“Trên đời này còn có thứ quái dị như vậy sao?” Triệu Mãn Duyên nói.
“Ngươi xác định nó nói là ngôn ngữ tương tự tiếng người sao?” Giang Dục nghiêm túc hỏi.
“Đúng vậy, cũng không biết là ngôn ngữ nước nào.” Nam Giác đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT