Nhưng đang nghe được Nữ Tử cái này luân phiên ép hỏi sau, Bùi Vô Hành đột nhiên khóe môi Tà Mị nhất câu, xùy cười nói câu: “Vương phi đây là đang ghen phải không?”
Giọng nói trầm thấp, đầy từ tính vang lên, lọt vào tai Du Du.
Gần như đồng thời, Quý Vân Tố như bị giẫm phải đuôi mèo hoang, mặt đỏ bừng lên, phát điên mở miệng.
“Ai, ai ghen hả, Bùi Vô Hành, anh đừng tự tâng bốc mình nữa!”
“Vương phi gấp đến nỗi gọi cả tên tục của Bản vương, còn chưa nói hết sao?”
Trong đôi mắt phượng sâu thẳm của Bùi Vô Hành ẩn chứa vẻ trêu chọc. Nhìn người nữ tử mặt đỏ như táo chín, hắn không khỏi nảy sinh ý định đùa cợt, nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, trong đôi mắt hạnh thanh lệ của Quý Vân Tố thoáng qua một tia bối rối. Nàng nào có ghen chứ, nàng nào có… Ngạch, được rồi, nàng thừa nhận, có một chút xíu ghen tuông bằng móng tay!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play