Đối với vị trí đó, Liễu Như Mi thực ra không chút nào quan tâm. Bây giờ thân thể nàng càng ngày càng yếu, không biết còn sống được mấy ngày. Nếu như Vân Tố và Văn Bác có thể được về Kinh thành sinh sống, nàng đây, người mẹ này, cũng có thể nhắm mắt xuôi tay.
Chỉ là, nếu nàng thừa nhận thân phận di nương, thì Vân Tố và Văn Bác sẽ trở thành con thứ. Mặc dù nàng chỉ là một người thôn phụ, nhưng nàng cũng biết, những gia đình lớn căn bản không giữ con thứ của người hầu làm con nối dõi. Liễu Như Mi không muốn chuyện như vậy xảy ra!
Lúc này, Trương ma ma lạnh lùng hừ một tiếng, sắc mặt khó coi mà mở miệng.
“Liễu di nương, lão nô gọi ngươi một tiếng di nương, đã là cho ngươi mặt mũi, đây vẫn là xem ở ngươi sinh cho thái phó một trai một gái mà thôi.”
“Ngươi bất quá chỉ là một người thôn phụ, còn dám mơ tưởng vị trí Phó phu nhân, ta nhổ vào!”
“Ngươi cũng không soi mặt vào nước mà xem lại mình đi, xem mình là cái thá gì!”
Nói xong, Trương ma ma lạnh lùng đưa tay, một phen kéo lấy tóc của Liễu Như Mi, sau đó dùng sức kéo về phía sau!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play