Ngọc Giảo nghe lời này, thâm tình nhìn Tiêu Ninh Viễn nói: “Nữ tử lấy chồng làm trời, chủ quân cũng là thiếp phu quân, thiếp không cách nào tả hữu chủ quân ý tưởng, cũng chi phối không được chủ quân.” Nói đến đây, nàng nhẹ giọng nói: “Chủ quân muốn làm gì, thiếp đều nghe chủ quân.” Lúc này Ngọc Giảo, giữ một bộ dáng nhu nhược của hậu trạch nữ tử không có tư tưởng, vạn sự lấy lang quân làm đầu, diễn vô cùng nhuần nhuyễn. Đã cự tuyệt những lời Tần Nghi Lan vừa rồi nhắm vào nàng, lại vừa đúng giấu dốt.
Tần Nghi Lan gặp Ngọc Giảo nói như vậy, ánh mắt mang theo mấy phần khinh miệt. Giống như Tiết Ngọc Giảo loại nữ nhân yếu đuối như hoa này, quả thực không xứng với Tiêu Ninh Viễn!
Tiêu Ninh Viễn lại nhìn về phía An Trinh công chúa nói: “Công chúa điện hạ, mời trở về đi.” An Trinh công chúa híp mắt nhìn Tiêu Ninh Viễn, trên khuôn mặt lãnh tuấn của Tiêu Ninh Viễn, thần sắc ung dung lại kiên định, nhìn có một loại ý chí không quay đầu lại. An Trinh công chúa nhìn chằm chằm Tiêu Ninh Viễn nhìn một lát, ngữ khí ôn hòa nói: “Hảo hài tử, ngươi nếu không muốn nói chuyện xưa, cũng không có quan hệ. Bây giờ ngươi thương thế cảnh giác, cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt, lúc trước ngươi lo lắng cùng ta đi gần sẽ gặp tai họa, chuyện này cũng như thế vô tâm trồng liễu, bệ hạ hẳn là cũng sẽ không nghi kỵ cho ngươi, cô mẫu trong lòng vì ngươi cao hứng. Nhưng chúng ta rốt cuộc cũng là người một nhà, cái này công khai không qua lại, âm thầm cũng hẳn là nhiều chút đi lại mới phải, như vậy tài năng không thẹn ngươi sinh cha sinh mẹ trên trời có linh thiêng!” An Trinh công chúa tiếp tục nói.
Tiêu Ninh Viễn không trả lời An Trinh công chúa, chỉ là đưa tay ra cánh tay, đối với phương hướng ngoài phòng làm một cái mời tư thái. Tần Nghi Lan nhìn chằm chằm Tiêu Ninh Viễn, ánh mắt bên trong rất là bất mãn. Cũng may An Trinh công chúa không có ý định tiếp tục nữa, lúc này mới nói: “Tốt, Nghi Lan, cho ngươi biểu huynh một chút thời gian, nhường hắn cẩn thận cân nhắc một chút, chúng ta là xong về trước đi.”
Đi ra ngoài thời điểm. Tần Nghi Lan nhìn Ngọc Giảo một cái, như thể chuyện vừa rồi chưa hề xảy ra, cười nói với Ngọc Giảo: “Ngọc Giảo tỷ tỷ, mặc dù phát sinh rất nhiều chuyện, nhưng ta và ngươi rất là hợp ý, ngươi tuyệt đối không nên vì chuyện của ta mà ghi hận cùng ta.” Ngọc Giảo khẽ cười nói: “Như thế nào?” Tần Nghi Lan thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy thì tốt, ta còn sợ Ngọc Giảo tỷ tỷ như vậy phớt lờ ta đây.”
Ngọc Giảo mỉm cười, không biểu lộ sự bất mãn trong lòng. Nếu không biết An Trinh công chúa phủ còn có loại tình tiết này không nói cho Tiêu Ninh Viễn, Ngọc Giảo có lẽ đã trực tiếp lạnh lùng nói lời phân rõ giới hạn. Nhưng bây giờ thì sao? Ngọc Giảo lại cảm thấy, nên cho người ta một đường lui, ngày sau dễ nói chuyện. Bây giờ Tiêu Ninh Viễn ngoài miệng nói muốn kéo dài khoảng cách với An Trinh công chúa phủ, thế nhưng thế sự hay thay đổi, ai biết sau này là tình trạng gì? Nếu quay đầu lại có một ngày, Tiêu Ninh Viễn và An Trinh công chúa đám người, thành công thân thiết như người một nhà, nàng lúc đầu còn giữ sự tình làm tuyệt đối, nàng thật sự chính là trong ngoài không phải người.
Tần Nghi Lan lại dặn dò một câu: “Ngọc Giảo tỷ tỷ, hôm nay sự tình việc quan hệ đại sự, nếu để cho người biết, sợ sẽ muốn mạng biểu huynh, cho nên mời Ngọc Giảo tỷ tỷ thủ khẩu như bình.” Ngọc Giảo ôn giọng nói: “Đây là tự nhiên.” Nói như vậy thời điểm, Ngọc Giảo trong lòng dấy lên mấy phần cảnh giác, nàng biết quá nhiều bí mật, vạn nhất lúc nào đó An Trinh công chúa có ý diệt khẩu, nàng sợ sẽ trở thành Tử Yên tiếp theo. Dù sao ở trong mắt đám quý nhân này, bất kể bây giờ nàng có phải là Tiêu Ninh Viễn bình thê hay không, nàng đều giống như cỏ rác, tùy tiện là có thể giẫm chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play