Xuân Chi phát hiện mấy cái thư sinh, chỉnh ngay ngắn đang len lén nhìn Ngọc Giảo, hừ nhẹ một tiếng, thân hình khẽ động, lập tức đó là ngăn lại được mấy cái kia thư sinh nhìn Ngọc Giảo tầm mắt. Ngọc Giảo nhìn thấy một màn này, nhịn cười không được một chút. Nụ cười chưa rơi xuống, Ngọc Giảo là xong nhìn thấy một cái quen thuộc cái bóng, chậm rãi từ chỗ thang lầu đi lên đến. Chính là Thẩm Hàn lúc.
Thẩm Hàn lúc hôm nay khoác lên mình một bộ Thanh Y, so với chiếc áo xám ngày hôm trước càng thêm phần màu sắc, làm nổi bật cả người như một khối ngọc bích hoàn mỹ. Hắn có mái tóc dài, được buộc gọn bằng một chiếc trâm ngọc bích, trông như một vị tiên đồng, thanh lãnh, thoát tục, không vướng bụi trần.
Chỉ có khí chất thư sinh trên người hắn, khiến người ta cảm thấy, hắn là người của thế gian này.
Thế nhưng, khi hắn bước lên lầu hai, tất cả các thư sinh trên đó đều im lặng, thỉnh thoảng chỉ có vài tiếng xì xào bàn tán.
“Là Thẩm Hàn lúc!”
“Ta đã từng đọc văn chương của Thẩm Hàn lúc, quả thực kinh động như gặp thiên nhân!”
“Bệ hạ đích thân phê duyệt, nói hắn có tài kinh bang tế thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT