Cảm giác này khiến nàng vô cùng khó chịu.
Tiêu Ninh Viễn không nhịn được cười lên: “Chỉ là giấc mơ thôi, cái kinh thành này làm gì có chó sói.”
Nói đến đây, Tiêu Ninh Viễn hơi dừng lại, bổ sung: “Dù có chó sói thật, có Bản Hầu ở đây, ngươi cũng không cần sợ hãi.”
Đây không phải là lời an ủi suông của Tiêu Ninh Viễn dành cho Ngọc Giảo.
Trước đây, khi trấn thủ biên quan, Tiêu Ninh Viễn từng một mình đối mặt với đàn sói.
Xe ngựa đã dừng lại, Tiêu Ninh Viễn vừa giúp Ngọc Giảo thắt chặt dây áo choàng, vừa ôn tồn nói: “Đêm đã khuya.”
Nói xong, Tiêu Ninh Viễn liền kéo Ngọc Giảo xuống xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play