“Thiếp không ngờ, Chủ Quân lại vì thiếp mà làm đến mức này.” Ngọc Giảo nói nhỏ.
“Thiếp có đức gì mà được Chủ Quân đối đãi chân tâm như vậy?” Ngọc Giảo ngước mắt nhìn Tiêu Ninh Viễn.
Ánh mắt nàng vẫn trong veo và sáng ngời.
Nhưng chỉ nhìn nhau, trong mắt Ngọc Giảo lại thoáng hiện lên sự hoảng hốt.
Một khi đã thức tỉnh.
Nàng dường như không thể diễn kịch như trước nữa… với tâm không vướng bận.
Tiêu Ninh Viễn đặt tay lên đầu Ngọc Giảo, nhẹ nhàng vuốt ve búi tóc của nàng, ôn tồn nói: “Ta yêu nàng, là muốn che chở nàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT