Ngọc Giảo cười: “Ngươi bắt nạt muội muội của Thẩm tiên sinh, đây là lấy mạnh hiếp yếu. Ta và ngươi không oán không thù, ngươi là vì ta là thiếp thất mà ức hiếp ta, đây là không có lòng bao dung. Người như vậy… Nhà nào dám cưới ngươi?”
Nói đến đây, Ngọc Giảo lại thu liễm một chút: “Lương cô nương, ta là hảo tâm nhắc nhở ngươi.”
Lúc này Ngọc Giảo dẫn Thẩm Gia rời đi, đến nơi không có ai làm khó Ngọc Giảo.
Chỉ là Ngọc Giảo vừa đi.
Lương Vân Cẩm liền híp mắt, nhìn về phía một nha hoàn của mình, thì thầm mấy câu.
Ngọc Giảo dẫn Thẩm Gia, Xuân Chi tìm một nơi vắng vẻ, dừng lại.
Nàng nhìn Thẩm Gia ân cần hỏi thăm: “Thẩm cô nương, ngươi còn tốt chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT