Tiêu Ninh Viễn đứng trước mặt Ngọc Giảo, giọng nói vẫn ôn hòa như thường: "Giảo Giảo, đừng sợ."
Ngọc Giảo ló đầu ra ngoài, muốn nhìn xem những người kia thế nào.
Nhưng Tiêu Ninh Viễn lại nói: "Đừng nhìn."
Nói rồi, Tiêu Ninh Viễn ôm lấy Ngọc Giảo, để nàng chôn vào ngực mình, rồi vững bước đi ra ngoài.
Vừa rồi dịch trạm này tràn đầy tiếng gào thét, chửi bới.
Nhưng lúc này... Tiêu Ninh Viễn mang theo Ngọc Giảo rời đi.
Nơi này đã yên tĩnh như tờ, không còn một bóng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play