Ngọc Giảo chân thành nói: “Ta biết tiên sinh không phải là người cầu báo ơn, nhưng Ngọc Giảo vẫn sẽ chân thành cảm tạ tiên sinh… Không nói kiếp sau, kiếp này Ngọc Giảo mỗi khi cầu xin thần phật, đều sẽ vì tiên sinh cầu phúc.”
“Cầu mong sự việc kiếp này được thuận ý, bình an vui vẻ, người tốt gặp báo lành.” Ngọc Giảo nói tiếp.
Nói xong, Ngọc Giảo liền xuống xe ngựa, khập khễnh đi về phía Tây Sơn Biệt viện.
Mặt trời đã lên cao.
Tuyết trắng xóa, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, trông phá lệ óng ánh.
Tâm trạng của Ngọc Giảo cũng theo đó mà tốt lên.
Khi Ngọc Giảo đi tới gần trang trại, nàng nhìn thấy mấy người nông hộ, tụ tập ở cửa ra vào, trông giống như đang đến khu vực này làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT