Chỉ tiếc… Là một kẻ vô tâm.
Ngọc Giảo nhìn một chút, rồi từ từ ngủ thiếp đi.
Tiêu Ninh Viễn nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Ngọc Giảo, liền nhẹ nhàng giúp Ngọc Giảo kéo chăn lên.
Cả đêm ngủ ngon.
Trôi qua một ngày.
Tiêu Ninh Viễn tỉnh lại, nhìn thấy Ngọc Giảo đã đá văng chăn mền từ lúc nào, y phục cũng đã lỏng ra, để lộ làn da trắng như tuyết của nàng.
Mái tóc xoã tung, nằm trên giường dưới lớp chăn đệm, khiến Ngọc Giảo càng thêm yêu mị xinh đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT