Tiết Lang nhìn xuống những cuốn sách dưới đất, Ngọc Giảo thấy cảnh này, bèn xoay người nhặt sách lên, phủi bụi trên đó, rồi cùng Tiết Lang đứng dậy trở về.
Chờ đến U Phương viện. Nhìn thấy bốn bề vắng lặng. Ngọc Giảo dừng bước, nghiêm mặt nhìn về phía Tiết Lang: “Đem ra!”
Tiết Lang ngơ ngác nhìn về phía Ngọc Giảo: “Tỷ?” Ngọc Giảo sắc mặt lạnh lùng: “Đem ra!” Tiết Lang hơi nghi hoặc, đưa tay vào trong tay áo, sờ sờ một chút, lấy ra một khối mạt tử khắc hình sơn thủy màu xanh, nghi ngờ hỏi: “Tỷ, tỷ muốn cái này?”
Ngọc Giảo hơi sững sờ: “Vừa rồi, ngươi rút tay áo, chính là vì cầm cái này?” Tiết Lang gật đầu: “Bằng không sao? Ta còn có thể cầm đao đâm Tiết Canh sao?” Ngọc Giảo nghe lời này, vội vàng nhìn quanh, thấp giọng trách mắng: “Ngậm miệng! Không được nói nữa những lời hỗn trướng như vậy.”
Tai vách mạch rừng, nơi U Phương viện của họ, khó tránh khỏi không có ánh mắt của Lý thị. Nghe được tiếng nói chuyện của nhi nữ, Liễu Tiểu nương từ trong nhà đi ra, cất tiếng nói: “A Giảo, A Giảo đã về rồi sao?” Liễu Tiểu nương nói xong, đã đến trước mặt.
Ngọc Giảo và Tiết Lang, cùng với một người tỷ tỷ đã xuất giá, cho nên Liễu Tiểu nương năm nay đã hơn bốn mươi, ở nơi này trong nhà, nữ nhân đến tuổi này liền như hoa đã héo. Nhưng Liễu Tiểu nương được bảo dưỡng rất tốt. Tuy đã có hai nữ một tử, nhưng nàng vẫn giữ được tư thái yểu điệu mảnh khảnh, năm tháng dường như chưa giảm đi vẻ đẹp của nàng, ngược lại làm cho nàng thêm phần an tĩnh, hiền thục và lịch sự tao nhã.
Liễu Tiểu nương chính là lý do vì sao Lý thị lại sủng ái, mang nàng đến Hầu Phủ này. Giống như Ngọc Giảo, đều là con cái của Lý thị vì hôn nhân mà trở thành vật hy sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play