Nhưng lúc này, Ngọc Giảo lại dán chặt vào lòng Tiêu Ninh Viễn, giọng lớn hơn mấy phần: “Thiếp dù có gan to bằng trời, đó cũng là Chủ Quân sủng ái mà ra!”
Nghe vậy, Tiêu Ninh Viễn tâm trạng vô cùng tốt.
Ngọn lửa trại bập bùng, phủ lên người Ngọc Giảo một tầng ánh sáng vàng rực rỡ.
Tiêu Ninh Viễn cúi đầu hôn xuống.
Nụ hôn đến quá đột ngột, khiến Ngọc Giảo rất khẩn trương, lắp bắp nói: “Chủ Quân… Đả thương… Đả thương…”
Tiêu Ninh Viễn bị điên rồi sao? Hắn còn đang bị thương!
Nhưng nụ hôn này của Tiêu Ninh Viễn không mang chút dục vọng nào, chỉ có sự trân trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play