Ngọc Giảo giật mình, không ngừng rụt cổ.
Khi tay Tiêu Ninh Viễn hạ xuống, nó biến thành bàn tay, bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng xoa xoa búi tóc của Ngọc Giảo.
“Sau này đừng làm những chuyện ngu xuẩn như vậy nữa.” Tiêu Ninh Viễn nghiêm mặt nói.
Ngọc Giảo vội vàng gật đầu: “Vâng! Thiếp nhất định tuân theo lệnh của Chủ Quân…”
Nói đến đây, Ngọc Giảo giúp Tiêu Ninh Viễn cởi giáp ngoài: “Hôm nay phong tuyết lớn như vậy, Chủ Quân sao lại trở về? Ở lại Tây Giao Đại Doanh chẳng phải tốt hơn sao?”
Đi trong đêm phong tuyết, đường đi chắc chắn vô cùng vất vả.
Tiêu Ninh Viễn nghe lời này, ánh mắt rơi vào Ngọc Giảo, giọng ôn hòa nói: “Vì ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play