Ngọc Giảo thu tay về, may thêm hai mũi vào tay áo, sau đó lại hơi cúi đầu, dùng răng cắn đứt chỉ thêu.
Tiêu Ninh Viễn hiếm khi thấy Ngọc Giảo tùy ý như vậy.
Nàng ngày thường dường như chỉ là một bình hoa xinh đẹp, cả ngày giữ gìn sạch sẽ ngăn nắp, nhất cử nhất động, đều phá lệ lịch sự tao nhã, giống như những cử động này…… Cũng có vài phần thú vị khác.
Ngọc Giảo thu kim thêu thật cẩn thận.
Lúc này mới kéo tay Tiêu Ninh Viễn, đem túi tay áo kia đặt lên tay Tiêu Ninh Viễn.
Tiêu Ninh Viễn dường như lúc này mới ý thức được, túi tay áo là tặng cho mình, có chút ngạc nhiên hỏi: “Tặng cho ta?”
Ngọc Giảo gật đầu: “Phủ thượng tất nhiên có người may vá, thế nhưng thiếp…… Muốn tự mình làm cho Chủ Quân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT