Nhìn thấy Thác Bạt Nhu dẫn theo mấy người tiến về phía này, Ngọc Giảo biết mình đã đạt được mục đích.
“Tỷ tỷ xinh đẹp!” Thác Bạt Nhu gọi từ xa.
Thác Bạt Cung nhìn về phía Ngọc Giảo, ánh mắt mang theo sự suy tư và cảnh cáo: “Nương nương là người thông minh, nên biết điều gì nên nói, điều gì không nên nói, đúng không?” Nói đến đây, Thác Bạt Cung dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Nhu Nhi tính tình còn đơn thuần, Bản vương không hy vọng Nhu Nhi tham dự vào những tranh chấp.”
Ngọc Giảo khẽ gật đầu. Thác Bạt Cung sợ nàng sẽ vạch trần bộ mặt hèn hạ của hắn. Tuy nhiên, bây giờ có cơ hội tiếp xúc với Thác Bạt Nhu, đối với Ngọc Giảo mà nói, không phải là chuyện xấu. Dù sao cũng tốt hơn là bị nhốt ở nơi mà ngay cả người cũng không nhìn thấy. Nhìn lại, thương tích của nàng quả thực không phải chịu đựng vô ích.
Chờ Thác Bạt Nhu đến gần, Ngọc Giảo lại cười nói: “Công chúa! Chúng ta lại gặp mặt.”
Thác Bạt Nhu ân cần nhìn Ngọc Giảo, mở miệng nói: “Ngươi bị thương nặng như vậy, sao còn không tốt nằm dưỡng thương, lại ra ngoài làm gì?”
Ngọc Giảo đáp: “Trong phòng quá khó chịu, đã xin vương gia đưa ta ra ngoài hít thở không khí.” Nói đến đây, Ngọc Giảo lại nói: “Bất quá, nhìn thấy công chúa, ta đã cảm thấy tâm tình mình rộng rãi hơn nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play