Ngọc Giảo có chút khẩn trương: “Bệ hạ! Ngài buông ta xuống đi, không phải sao thỏa.”
“Ta muốn ôm người nữ nhân mình yêu thương, có gì không ổn?” Lồng ngực Tiêu Ninh Viễn khẽ rung động, là đang cười lớn.
Ngọc Giảo đã rất lâu rồi, không nghe thấy Tiêu Ninh Viễn cười vui vẻ như vậy.
Đây là bắt đầu từ khi nào?
Bắt đầu từ khi đi theo Tiêu Ninh Viễn lên làm hoàng đế.
Tiêu Ninh Viễn hiếm khi thoải mái như vậy. Trước đây ở Hầu Phủ, Tiêu Ninh Viễn còn có những lúc vui vẻ.
Nhưng khi làm hoàng đế, hắn phải gánh chịu quá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT