Tiết Ngọc Dung nghe vậy, trong lòng vui vẻ hơn nhiều. Nếu đêm qua Tiêu Ninh Viễn rời khỏi Cầm Sắt viện mà đến chỗ của người khác, thì hôm nay nàng ta nhất định sẽ trở thành trò cười cho cả Hạp phủ. May mắn thay, chàng chỉ đi ngủ ở thư phòng.
Tiết Ngọc Dung vội vàng khuyên nhủ: “Ta biết phu quân công vụ bận rộn, nhưng dù bận rộn đến đâu cũng phải chú ý nghỉ ngơi.”
Ngọc Giảo trong lòng hết sức thấp thỏm. Tiêu Ninh Viễn đêm qua đã hứa sẽ cho nàng làm thiếp, không biết bây giờ tình huống này, Tiêu Ninh Viễn có còn nhớ không?
Rầm rầm… Một tiếng nước chảy vang lên.
Tiêu Ninh Viễn và Tiết Ngọc Dung đều bị tiếng động hấp dẫn, hướng về phía cửa nhìn. Ngọc Giảo đang lau nước dưới đất, cho vào một chậu đồng, đột nhiên cảm thấy hai ánh mắt rơi xuống trên người mình. Nàng rụt cổ lại.
Tiêu Ninh Viễn thấy Ngọc Giảo sợ sệt như vậy, cảm thấy thú vị lạ. Giống như một chú thỏ vừa ló đầu ra khỏi hang liền muốn rụt trở lại, tội nghiệp làm sao.
“Chủ quân vô dụng Tảo Thiện đây đi?” Tiết Ngọc Dung ân cần hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT