Nói xong lời này, Ngọc Giảo cũng nhanh bước rời đi.
Một tiếng “nương nương” này, xứng với một tiếng “bổn cung”, tựa như đã kéo xa khoảng cách giữa hai người.
Ngọc Giảo đi ra ngoài, mảnh lá khô vừa rồi dính trên búi tóc, lúc này cũng theo gió bay xuống, Thẩm Hàn nắm chặt quả đấm cũng chậm rãi mở ra, đón lấy mảnh lá khô kia.
Hắn nâng mảnh lá khô, tựa như nâng một thiếu nữ mảnh mai, ánh mắt tràn đầy trân quý.
Một trận gió lạnh thổi tới, tuyết bay lả tả rơi xuống.
Thẩm Hàn vẫn đứng ở chỗ cũ, lúc này có một đạo thanh âm thiếu nữ, theo Ngọc Giảo vừa ra ngoài cửa trăng, quay trở lại.
Thẩm Hàn nghe thấy tiếng bước chân thanh thiển đó, đột nhiên ngẩng đầu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT