Câu nói kính già yêu trẻ này khiến Mạnh Âm Âm bật cười lớn. Sở Khâm Nguyệt bị Ngọc Giảo chọc tức, trên mặt thần sắc khó coi. Bây giờ nàng sợ nhất có người nói nàng già.
Sau khi nói xong, Ngọc Giảo liền hướng nội điện đi. Sở Khâm Nguyệt đi phía sau, nhìn về phía Mạnh Âm Âm, cười như không cười nói: "Thục Phi cũng thật là tốt tính, ngày xưa ở Hầu Phủ bị nàng hố thảm như vậy, bây giờ lại vẫn có thể khách khí với nàng..."
Mạnh Âm Âm liếc Sở Khâm Nguyệt, có chút không khách khí nói: "Sở Khâm Nguyệt, ngươi bớt khích bác ly gián! Ta và Ngọc Phi bây giờ tình như tỷ muội, há lại để ngươi xen vào!" Nói xong, Mạnh Âm Âm nhanh chân đi vào trong, gọi Ngọc Giảo: "Ngọc Phi muội muội, ngươi chờ ta một chút!"
Sở Khâm Nguyệt: "..." Sở Khâm Nguyệt tức nghẹn họng. Không biết Tiết Ngọc Giảo đã rót thứ thuốc mê gì vào cái đầu ngu xuẩn của Mạnh Âm Âm. Vậy mà lại hóa thù thành bạn, cùng nhau đối kháng nàng!
Ngọc Giảo đến nội điện, thấy Từ Chiêu đang đứng đó, chuẩn bị chủ trì buổi tế tổ. Hắn thấy Ngọc Giảo, ánh mắt sáng lên. Giảo Giảo ngày càng xinh đẹp!
Từ Chiêu đi về phía Ngọc Giảo hai bước, vui mừng nói: "Gặp qua Ngọc Phi nương nương!" Không hiểu sao, từ khi biết Ngọc Giảo trở thành Ngọc Phi, tâm tình của hắn... vô cùng vui mừng. Đó là cảm giác chân thành mong Ngọc Giảo tốt, nhìn thấy Ngọc Giảo tốt, hắn đã cảm thấy vui mừng.
Ngọc Giảo cười nói: "Từ đại nhân, mau mời dậy, không cần đa lễ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT