Ngọc Giảo không thể tin được tin tức này, nhưng tin tức truyền đến trong khoảng thời gian này, đã liên tiếp thành một chuỗi, đầu tiên là Thẩm Hàn lúc trước định tội cho Tiêu Ninh Viễn, tiếp đó là Kiến Ninh đế đồng ý cái chết oan uổng này, sau đó là… chính là Tiêu Ninh Viễn thật sự đã chết rồi.
Điều này khiến Ngọc Giảo không thể không tin.
Ngọc Giảo suýt nữa không đứng vững.
Xuân Chi đến đỡ Ngọc Giảo, nhẹ giọng nói: “Phu nhân, người… người nén bi thương.”
Ngọc Giảo ngẩng đầu, ánh mặt trời có chút chói mắt, ánh mắt nàng không nhịn được mà có chút ẩm ướt, sau đó trong giọng nói nàng mang theo vài phần oán giận nói: “Ai oán gì? Chuyện của hắn, có liên quan gì đến ta?”
Nói đến đây, Ngọc Giảo hơi dừng lại: “Nhớ kỹ, tuyệt đối không được để người ta biết, chúng ta là đi ra từ phủ nào!”
“Hắn có kết quả hôm nay, bất quá là gieo gió gặt bão mà thôi!” Ngọc Giảo nói vậy, tựa như không hề quan tâm đến Tiêu Ninh Viễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play