“Đây không phải là việc chúng ta nên bận tâm. Xem kỹ cuộc tranh tài đi.” Giang Tư nhắc nhở Vu Hiểu Tĩnh rằng hoạt động ở cổ đại và hiện đại có khác biệt. Bên tổ chức nói một tràng lời chúc mừng ngày lễ và hy vọng thiên hạ thái bình, sau đó tuyên bố cuộc thi sắp bắt đầu.
Mười chiếc thuyền rồng từ xa chậm rãi tiến lại. Nếu là thuyền rồng, thân thuyền chỉnh thể tự nhiên là lấy hình tượng rồng làm tạo hình, màu sắc rực rỡ. Đầu thuyền là điêu khắc tinh xảo hình đầu rồng. Thân thuyền dài và hẹp vừa đủ để hai người ngồi song song, tay trống ngồi ở đuôi thuyền đánh trống cổ vũ.
“Cái thuyền rồng này thật xinh đẹp a.” Vu Hiểu Tĩnh chống cằm, câu tiếp theo nói với giọng đầy ngưỡng mộ: “Bất quá ta cảm thấy những người chèo thuyền và tay trống trên thuyền còn đẹp mắt hơn!”
Giang Tư không nói lời nào, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm không rời.
Những người tham gia thi đấu thuyền rồng tất nhiên đều là người có thể lực tốt, sức lực lớn. Như vậy mới có thể chèo mái chèo không bị chậm nhịp với người khác. Thêm vào thời tiết đã chuyển nóng, vận động cường độ cao tất nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy nóng và mệt. Những người này đều chỉ mặc áo lót mỏng manh, để trần hai cánh tay. Thực chất chính là phần lưng trần.
Ở hiện đại mặc áo lót không hiếm thấy, nhưng ở cổ đại ăn mặc hở hang như vậy ở bên ngoài lại không thấy nhiều. Cơ bản đều là những người làm việc chân tay. Giống như Giang Tư lúc mới đến cổ đại, đúng lúc là mùa hè, cũng chỉ dám để lộ cánh tay trong phòng. Ra ngoài đều che đậy cực kỳ kín đáo. Luôn cảm thấy mình mỗi ngày đều là một thân mồ hôi bẩn.
Nói đi nói lại, người có sức lực lớn, thể lực tốt, phần lớn dáng người đều vô cùng tốt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT