Đương nhiên, nàng đến cùng vẫn chưa quên kẻ chủ mưu là Giang Tư.
“Giang Tư! Ngươi cố ý!” Vu Hiểu Tĩnh chắp tay, dáng vẻ muốn đánh nhau.
“Ta không có, đừng nói bừa.” Giang Tư lập tức buông đũa, làm động tác đón đỡ: “Vốn dĩ là tê cay ăn ngon hơn hương cay, chỉ là lần này làm nồi tê cay ta không cẩn thận cho nhiều quá thôi, vẫn là ăn ngon.”
“Ăn ngon thì ngươi ăn đi!” Vu Hiểu Tĩnh chỉ vào nồi tê cay: “Bên trong còn có măng tây ta vừa nấu nữa!”
“Ăn thì ăn.” Giang Tư đáp ứng, cầm đũa gắp một miếng măng tây từ nồi tê cay, nhúng vào nước dùng, xác định không dính tê dại tiêu hoa tiêu mới bỏ vào chén tương vừng của mình, phủ thêm một lớp tương vừng rồi mới cho vào miệng. Cho dù phủ thêm một lớp tương vừng, khi cho vào miệng vẫn có thể ngửi thấy vị tê cay nồng đậm, hoàn toàn che lấp hương vị thuần túy của tương vừng. Vị tê cay xộc lên mũi, mặc dù có chút kích thích, nhưng so với Vu Hiểu Tĩnh không chuẩn bị sẵn sàng thì tốt hơn nhiều. Ít nhất còn có thể mặt không đổi sắc nói ra hai chữ “ăn ngon”.
“Ăn ngon thì ăn nhiều một chút!” Vu Hiểu Tĩnh không chút khách khí, gắp một đũa măng tây lớn bỏ vào chén Giang Tư.
Thật là nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân đâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play