Quả thật như Vu thúc nói, mới khởi công vài ngày, vẫn đang xây móng, nhìn không ra được gì cả, chỉ thấy có khá nhiều người đang bận rộn.
"Thôi, cái này cũng không nhìn ra được gì," Giang Tư nói, dịu dàng hơn Vu Hiểu Tĩnh nhiều. Cô cắn từng miếng mứt quả nhỏ: "Về ta làm cho ngươi sữa đậu nành Mễ Ma Thự trà sữa."
"Món mới hả? Đi đi đi! Chúng ta về ngay bây giờ!" Vu Hiểu Tĩnh, lúc này đã là một fan cuồng trà sữa, lập tức kéo Giang Tư đi nhanh về. Giang Tư suýt nữa bị xiên mứt quả đâm trúng. Cô nàng không hề nhận ra, mà phấn khích hỏi: "A Tư, sữa đậu nành này là cái gì vậy? Mễ Ma Thự có phải là cái bánh mochi lần trước làm không?"
"Không giống, nói em cũng không hiểu, chờ làm xong em sẽ biết," Giang Tư lắc đầu. Đoạn đường năm sáu phút bị Vu Hiểu Tĩnh rút ngắn chỉ còn hai ba phút đã về đến quán vặt. Lúc này thời tiết đã chuyển nóng, hai người đều đỏ bừng cả mặt.
"Ôi, ra ngoài một chuyến sao mà nóng thế này? Nước mơ vừa lấy từ giếng ra đây, uống vào cho mát," Vu thẩm thấy Giang Tư và Vu Hiểu Tĩnh, liền đứng dậy rót cho mỗi người một ly nước mơ. Giang Tư trừng mắt nhìn Vu Hiểu Tĩnh, biết mình sai, Vu Hiểu Tĩnh cười ngốc nghếch, uống cạn ly nước mơ rồi chạy đến bên cạnh Giang Nguyên, nhéo má cậu trêu chọc: "A Nguyên, chị Tư nói lát nữa muốn nấu món trà sữa mới. Em có muốn về tư thục không? Nếu không thì sẽ không được uống đâu."
"Sáng nay thi thử, nên buổi chiều được nghỉ nửa ngày," Giang Nguyên quay đầu tránh tay Vu Hiểu Tĩnh, đắc ý nói: "Cho nên, ta muốn một ly siêu to khổng lồ!"
"Mơ đẹp thế," Vu Hiểu Tĩnh sao có thể để cậu tránh được, một tay ôm cổ Giang Nguyên, một tay bóp má cậu: "Tiểu quỷ, em còn trốn được sao? Trẻ con muốn cái ly to làm gì, bạn nhỏ chỉ nên dùng ly nhỏ ly dành cho trẻ con thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT