“Ngươi còn dám nói! Ta quay đầu tìm bà mối Kim Môi trong thôn giới thiệu cho ngươi, mau chóng gả ngươi đi, tránh cho ta nhìn ngươi thấy phiền!” Giang mẫu nghe xong, càng tức giận hơn.
“Con không muốn đâu, mẫu thân, người đừng làm rộn nữa!” Vu Hiểu Tĩnh gấp gáp, cầm hạt dưa trên tay ném về trong mâm. Trông bộ dạng là muốn cùng Giang mẫu lý luận cho ra lẽ. Giang Tư nghe thấy liền bật cười: “Rốt cuộc là ai đừng làm rộn chứ, Hiểu Tĩnh, ngươi vẫn nên bớt nói vài lời đi!”
“Con không nói! Con không muốn gả người thì sao chứ? Còn tìm bà mối Kim Môi đến giới thiệu, con đâu có quen họ, sao có thể gả được!” Vu Hiểu Tĩnh luôn có lý lẽ của riêng mình, nói một cách vô cùng khẳng định: “Con không muốn!”
Lần này Giang mẫu cũng không giúp nàng nữa, bà nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Vu Hiểu Tĩnh: “Không được nói bậy bạ! Làm gì có cô gái nào không lấy chồng.”
“Giang di!” Vu Hiểu Tĩnh bĩu môi, nhìn quanh hai bên, dứt khoát đứng dậy: “Hừ, con về nhà đi ngủ đây!”
“Cái con nha đầu chết tiệt này! Không bớt lo chút nào!” Giang mẫu cũng đứng dậy: “Trời cũng không còn sớm nữa, ta cũng về đây. Ngủ sớm đi.”
Trời thật sự cũng không còn sớm nữa. Giang mẫu đứng dậy đi rửa mặt. Trước khi rời đi, bà trừng mắt nhìn Giang Tư một cái: “Ngươi nha, sau này đừng có truyền cho Hiểu Tĩnh mấy cái lý niệm lung tung của ngươi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play