“Cô nương, người sao vậy?” Triệu Lục hiển nhiên lo lắng hơn cả Hà Quân, chăm chú nhìn Giang Tư. Giang Tư đặt muỗng xuống, hỏi: “Hà thúc, đây là mình nghiên cứu?”
“Đúng vậy, còn có gì không đúng sao?” Hà Quân bị hỏi đến khó hiểu, không đoái hoài đến quy củ, cầm một cái bát không, múc một chút nếm thử, càng không hiểu: “Là cái mùi vị này, không có gì không đúng a.”
Vu Hiểu Tĩnh đã ăn xong bát thứ hai: “Có gì không đúng chứ, ngon lắm, đặc biệt tươi ngon.”
“Không có gì không đúng, hương vị rất ngon.” Giang Tư cúi đầu ăn hết sạch một bát, buông bát đũa rồi nói tiếp: “Ta chỉ cảm thấy món canh này rất quen thuộc. Ta từng đọc thấy trên sách một món ăn tên là súp yêm đốc tiên, cùng món canh Hà thúc làm rất giống.”
Hà Quân sững sờ: “Nhưng mà… đây đúng là mình nghiên cứu mà…”
“Hà thúc, ta không có ý gì khác.” Giang Tư cười khoát tay: “Món canh của người hương vị rất ngon, cùng món súp yêm đốc tiên kia rất giống, chứng tỏ người rất giỏi về ẩm thực. Nếu ta không đọc sách, có lẽ không nghiên cứu ra món ăn như vậy.”
“Có thể trực tiếp lên thực đơn, không vấn đề gì.” Giang Tư bổ sung: “Ta rất thích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT