Nụ hôn lần này phá lệ dài lâu. Đợi đến khi hai người tách ra, Giang Tư ghé vào vai hắn, thở phì phò trách hắn: “Ngươi, ngươi quá đáng!”
“Chỗ nào quá đáng.” Phó Hoài Cẩn thở phì phò bên tai nàng cười, giọng điệu mang theo vài tia khàn khàn, nghe gợi cảm và mập mờ không thôi: “A Tư, là chính ngươi chạy tới.”
Giang Tư sững sờ, dường như không có cách nào phản bác nhìn bộ dạng đó của hắn, khiến nàng có cảm giác như dê vào miệng cọp.
Không đúng, nàng chạy tới là thật, nhưng không có nghĩa là hắn có thể chơi lưu manh như vậy!
Suýt nữa bị lừa, Giang Tư tức giận phồng má, đưa tay nắm mặt Phó Hoài Cẩn: “Ta tự chạy tới, cũng không có nghĩa là ngươi có thể đối với ta chơi lưu manh!”
Phó Hoài Cẩn cười thành tiếng, tùy ý Giang Tư nắm lấy tay mình, thậm chí nghiêng đầu thuận thế hôn một chút lên cổ tay nàng: “A Tư, ngươi có phải hay không quên rồi, ngươi bây giờ là vị hôn thê của ta, trong âm thầm thân mật chút, không phải rất bình thường sao? Thế nào lại là chơi lưu manh?”
Cổ tay bị đôi môi ấm áp chạm vào, có chút ngứa, Giang Tư giật mình run lên, mãnh liệt thu tay về, sau tai càng thêm nóng bỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT