“Ta nào có tránh ngươi.” Giang Tư mở mắt, né tránh bàn tay đang làm loạn của ai đó, nhỏ giọng lầm bầm: “Đây còn không phải là vì tối hôm qua ngươi quá đáng sao!”
“Vậy ngươi ngược lại nói xem ta quá đáng chỗ nào?” Phó Hoài Cẩn quả thực muốn tức mà cười, đưa tay nắm cằm Giang Tư, xoay mặt nàng lại cho thẳng, lại xích lại gần chút nhìn chằm chằm nàng: “Hôm qua là ai động tay động chân với ta, hôm qua là ai ngồi lên người ta, hôm qua là ai nhất định phải ôm ta trốn trong ngực ta?”
Ba cái “hôm qua là ai” nói đến khiến Giang Tư rất chột dạ.
Vì khoảng cách quá gần, chóp mũi Giang Tư đều là mùi hương tuyết tùng mát lạnh lại dễ ngửi, là hơi thở thuộc về Phó Hoài Cẩn. Nàng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, chớp mắt, đưa tay đẩy tay Phó Hoài Cẩn ra, lại xích lại gần thêm chút, trực tiếp hôn lên, sau đó nhanh chóng lùi ra sau.
“Ai động tay động chân với ngươi, rõ ràng là ta sợ cánh tay ngươi đau nên bóp một chút thôi, đừng oan uổng người.” Giang Tư khẽ hừ một tiếng, không nhìn thẳng hai vấn đề phía sau.
“Ngươi ngược lại là nói cái gì cũng có lý.” Phó Hoài Cẩn học theo dáng vẻ của Giang Tư, khẽ hừ một tiếng, chỉ vào thoại bản trên bàn: “Thế nào, không sợ?”
Giang Tư liền giật mình, rùng mình một cái, nộ trừng Phó Hoài Cẩn: “Ta vốn đã quên đi rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play