Chợt nhớ tiếng pháo cũng không làm gián đoạn hành động của Giang Kham. Hắn cầm cây kim lửa, ngồi xổm trước quả pháo, khi châm lửa xong lập tức đứng dậy lùi lại. Ánh lửa lóe lên, quả pháo vừa được châm lửa nháy mắt nổ tung, phát ra một tiếng vang thật lớn. Âm thanh này có thể so sánh với những quả pháo Giang Tư từng chơi còn lớn hơn. Những quả pháo đơn sơ này quá kém cỏi lại không an toàn.
“Không chơi không chơi, quả pháo này nguy hiểm quá.” Giang Tư kéo Giang Nguyên đang ngọ nguậy muốn đi, chỉ vào pháo hoa Phó Hoài Cẩn mang đến: “Nhìn pháo hoa nhà ngươi mang đến đi. Nghe nói bây giờ pháo hoa có đủ loại kiểu dáng, hoa văn, màu sắc rực rỡ, ngươi không muốn xem nó có hình dạng gì sao?”
Sự chú ý của Giang Nguyên rốt cục bị kéo về. Hắn tò mò tiến lên nhìn, cầm lên hỏi: “Chị ơi, cái này là loại gì vậy ạ?”
“Châm lửa mới biết được nha.” Giang Tư đương nhiên cũng không biết. Nàng đưa pháo hoa cho Phó Hoài Cẩn: “Anh Cẩn, anh thả pháo hoa đi.”
Pháo hoa so với pháo thì không nguy hiểm như vậy. Khi pháo hoa được châm lửa, bầu trời đen kịt như tấm màn sân khấu hoàn hảo. Theo tiếng nổ ầm ầm, pháo hoa nở rộ trong đêm tối, hóa thành từng đóa từng đóa hoa mẫu đơn, hoa mai, hoa đào rực rỡ…
Theo pháo hoa nở rộ, tiếng pháo trong thôn cũng ngừng lại, dường như tất cả mọi người đang chiêm ngưỡng màn pháo hoa rực rỡ này.
“A! Là bách hoa! Đẹp quá!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT