Phó Hoài Cẩn đứng tại chỗ nhìn một hồi, nhấc chân vòng quanh viện lạc dạo qua một vòng, sau đó dừng ở bên ngoài góc tường địa phương, thần sắc lạnh lùng chằm chằm mặt đất.
Giang Tư nói vài câu với Trương Ninh Ninh, rồi quay đầu nhìn thấy Phó Hoài Cẩn đang đứng ở góc tường, cúi đầu nhìn gì đó, nàng bèn đi tới: "Ngươi đứng đây làm gì, phát hiện ra cái gì à?"
Đến gần hơn, Giang Tư cũng đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm xuống đất. Khoảng mười giây sau, nàng ngẩng đầu nhìn lên đỉnh tường rào, rồi lại thấy vài vệt máu, nàng khẽ khịt mũi một tiếng.
Bức tường ngoài cùng của xưởng gia công được xây dựng dựa theo bản thiết kế của Giang Trạch, cao gần hai mét, trên đỉnh tường cắm vài mảnh ngói vỡ. Đêm khuya, dưới ánh trăng mờ ảo, nếu muốn trèo qua tường thì rất dễ bị những mảnh ngói này đâm vào người. Rõ ràng, kẻ leo tường phóng hỏa tối qua không may mắn như vậy. Trong bóng tối mịt mùng, gần như không nhìn thấy gì, hắn hoàn toàn không tránh được những mảnh ngói đó, không biết là bị thương tay hay chân, tóm lại là đáng đời.
Ngoài những vết máu trên tường rào, từ góc tường đến nhà cửa, kéo dài trên mặt đất là một con đường màu đen được tạo thành từ bột màu xám đen. Loại bột đó là sản phẩm còn sót lại sau khi đốt củi.
Còn có một mùi rượu cồn kém chất lượng, thứ mà ngay cả lửa lớn cũng không đốt cháy hết.
Đây là viện của nữ công. Các nữ công đều hoạt động ở khu vực gần bếp, cơ bản không đến gần tường rào. Nơi này cũng không có vật liệu dễ cháy. Những tàn tro này hiển nhiên là do con người tạo ra. Những kẻ leo tường đã mang theo cành củi dễ cháy, nhóm lửa bằng củi, rồi đổ rượu kém chất lượng vào, thế lửa liền càng nhanh càng lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT