Tiêu Như chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn Giang Tư. Có lẽ trong lòng vẫn còn nhớ Giang Tư vừa nói sủi cảo của nàng gói đặc biệt, nhỏ giọng thì thầm: “Cuối cùng là cho Phó gia gia hay cho Phó công tử vậy? Cô nương không thành thật.”
“Ngươi cái nha đầu này, thật biết ghi thù!” Giang Tư đưa tay nhéo nhéo mũi nàng, quay người vào bếp, dùng hộp cơm đóng gói chè trôi nước Lâm Hà làm và sủi cảo Ngô Kim Hoa gói. Giang Tư cố ý trêu chọc Tiêu Như, nói muốn mang những sủi cảo có vẻ ngoài đặc biệt này đến tư thục. Nhớ lại lúc nàng bưng khay sủi cảo bỏ chạy, mặt đỏ bừng: “Cô nương? Ngươi cái này là muốn ta mất mặt vứt ra ngoài sao? Đi ra đi ra, hôm nay ta tuyệt đối sẽ không đem những sủi cảo này cho ngươi!”
Ngô Kim Hoa cười ha hả: “Được rồi được rồi, đừng chạy, cẩn thận một chút, nhỡ làm rơi thì sao? Cô nương sẽ không bắt những cái sủi cảo của ngươi đâu!”
Thời tiết ngày càng rét buốt, Giang Tư khoác lên mình chiếc áo dày cộm cùng với chiếc áo hoa lê trắng Giang mẫu mới may, đôi giày cũng là giày mới. Gia đình đã may giày mới cho cả người lớn lẫn trẻ nhỏ trong nhà để đón mùa đông, với mong ước sức khỏe dồi dào.
Cô gái mười lăm tuổi với làn da trắng nõn mịn màng, không cần son phấn vẫn là một cảnh sắc tú lệ.
Ngày hôm nay là ngày Đông chí, ngày hai mươi mốt tháng mười hai.
Vào ngày Đông chí, mọi người thường thay áo mới, chuẩn bị đồ ăn ngon, cúng bái tổ tiên, chúc tụng lẫn nhau, giống như ngày Tết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT