"Bờm bị cắt ngắn? Còn dựng đứng đuôi ngựa... Đây là để trong quá trình chạy thi đấu, bờm và đuôi ngựa không quấn vào gậy cầu, ảnh hưởng đến thi đấu?" Giang Tư quan sát kỹ một lát, câu hỏi mang giọng khẳng định. Phó Hoài Cẩn cười: "Đúng, A Tư rất thông minh."
Giọng điệu này nghe giống như dỗ dành trẻ con.
"Đúng, A tỷ thông minh nhất!" Giang Nguyên đang đứng trên ghế quay đầu nhìn Giang Tư, vui vẻ không ngậm miệng được. Hắn lại quay đầu nhìn trận đấu, cùng người bên cạnh này cùng nhau reo hò lớn tiếng.
Thằng nhóc này có nghe bọn họ nói gì không? Chỉ biết khen người theo.
Giang Tư buồn cười lắc đầu, đưa ánh mắt quay lại trận đấu. Nàng đối với môn cưỡi ngựa cầu này không hứng thú lắm, dù vừa rồi có bỏ lỡ một chút, cũng không ảnh hưởng nàng xem trận đấu. Dù sao cũng chỉ là cưỡi ngựa đánh bóng, chạy loạn khắp sân thôi.
Vừa nghĩ vậy, Giang Tư đã thấy quả cầu bảy màu xoay tròn bay thẳng về phía một đội viên áo trắng. Người kia không biết sao lại thất thần, hoàn toàn không chú ý đến quả cầu bảy màu từ phía bên phải bay tới. Có người trên sân hét lớn nhắc nhở hắn, nhưng đã quá muộn. Giang Tư giật mình, vội vàng che mắt. Bên cạnh, Phó Hoài Cẩn cũng nhanh chóng đưa tay che mắt Giang Nguyên lại. Chỉ nghe xung quanh vang lên từng đợt tiếng kinh hô.
Khi mở mắt ra, các đội viên đội Hắc Dực trên sân đã trở về chỗ tường thấp bên trái khi vào sân. Đội Bạch Dực thì vây quanh giữa sân. Một đội viên nằm trên mặt đất không hề có động tĩnh gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT