Bất quá, hắn mình chẳng lẽ không giống Phó Hoài Cẩn sao, cũng không để Hồ Tình Nhi gắp không qua.
Giang Nguyên đã có một sinh nhật vui vẻ, quà sinh nhật còn nhiều đến nỗi miệng hắn không khép lại được. Đến tối, hắn còn không muốn ngủ, ôm Giang Tư làm nũng, đòi đánh cờ. Thế nhưng ai sẽ chơi cờ chứ?
Chỉ có Giang mẫu sẽ.
Tề Gia và Giang gia vốn có gia cảnh không tệ, Giang mẫu càng được nuông chiều, yêu thương mà lớn lên. Cầm, kỳ, thư, họa, nữ công, mọi thứ đều tinh thông. Nếu không phải sau này gia cảnh sa sút, lại phải chạy nạn, thì mấy đứa con nhà họ Giang tuyệt đối sẽ không chỉ có vậy.
Giang mẫu biết đánh cờ, nhưng lúc này đây làm sao dạy được?
“Ta sẽ nha.” Giang Tư kéo Giang Nguyên ngồi xuống, mang bàn cờ ra, lấy quân cờ. Giang Nguyên cầm quân trắng, Giang Tư cầm quân đen. Giang mẫu đứng ngoài quan sát, lại nghi hoặc: “A Tư, ngươi từ lúc nào biết đánh cờ?”
“Cờ này không phải cờ kia mà.” Giang Tư chớp chớp mắt, cười hoạt bát đáng yêu: “A Nguyên, tỷ tỷ dạy ngươi chơi cờ ca rô, đơn giản mà thú vị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT