“A Tư, ta thật sự yêu chết ngươi!” Vu Hiểu Tĩnh vỗ ngực cam đoan: “Ta nhất định cố gắng, tranh thủ cho ngươi đưa ra nhiều ý kiến hay hơn nữa.”
Thật vậy, nếu không phải Vu Hiểu Tĩnh nhắc nhở nàng có thể dùng thịt muối trộn mì tôm, Giang Tư nhất thời đã lâu không kịp phản ứng. Đợi nàng kịp phản ứng, chẳng phải là các loại hương vị mì trộn đều có thể làm ra? Vu Hiểu Tĩnh cũng có thể nếm đến nhiều hương vị hơn.
Chỉ là Giang Tư vẫn ngại vứt bỏ, đẩy Vu Hiểu Tĩnh sang bên: “Ta là một cô gái bình thường, ngươi đừng yêu ta, không có kết quả.”
Vu Hiểu Tĩnh trợn mắt, buông Giang Tư ra: “Vâng vâng vâng, ngươi không yêu ta, ngươi yêu Phó Hoài Cẩn, ta hiểu, ta hiểu lắm.”
“Nói hươu nói vượn gì vậy, ngươi còn như vậy ta sẽ bảo Vu thẩm đánh ngươi.” Giang Tư hơi đỏ mặt, trừng nàng.
“Ta nói bậy? Vậy ngươi đỏ mặt làm gì?” Vu Hiểu Tĩnh hừ nhẹ: “Ngươi với Phó Hoài Cẩn cái kiểu dính nhau đó, ai nhìn không ra. Ngày đó uống say, bắt lấy Phó Hoài Cẩn liền hôn, mọi người đều thấy rồi, hai ngươi thật biết chơi, còn được ban thưởng nữa?”
Giang Tư mặt càng đỏ: “Ngậm miệng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play