Giang Kham không nhịn được đứng lên, chắn trước mặt Lý Thư Sinh, không cho hắn nhìn Giang Tư. Tề Diệp cũng đi theo đến, đuổi kịp Giang Kham trước khi anh ta nổi giận đuổi người, lên tiếng trước: “Vị công tử này, nếu không có việc gì thì xin mời rời đi. Hôm nay hảo hữu của chúng tôi khó được gặp mặt, không muốn bị người ngoài quấy rầy.”
“Ta…” Lý Thư Sinh há miệng, vừa phun ra một chữ, Giang Tư đã đứng lên: “A Cẩn, chàng đi dạo với ta đi, ngồi lâu có chút buồn bực.”
“Tốt.” Phó Hoài Cẩn đáp lời, đưa tay nắm chặt tay Giang Tư: “Sẽ không cảm thấy lạnh chứ?”
“Sẽ không.” Giang Tư lắc đầu, cười với Phó Hoài Cẩn. Hai người sóng vai rời khỏi đình nghỉ mát, chưa từng liếc nhìn Lý Thư Sinh kia lấy một lần.
“Thật có lỗi.” Lý Thư Sinh nhìn theo bóng lưng của Giang Tư và Phó Hoài Cẩn, thấp giọng nói hai chữ, cúi đầu rời đi.
“Chậc, với hắn như vậy còn không biết xấu hổ nói mình là thư sinh sao?” Kiều Mân Huyên lạnh lùng hừ một tiếng, rồi quay đầu nhìn về phía Thiệu Tuyết Chi, lập tức thay đổi giọng điệu cực kỳ ôn nhu: “Tuyết Chi, chúng ta cũng đi dạo một chút đi?”
Giang Kham và Hồ Tình Nhi liếc nhìn nhau, cũng đứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT