“Đẹp quá.” Giang Tư cảm thán. Vào mùa thu đông, đáng lẽ là thời điểm trăm hoa tàn lụi, thế mà hoa cúc lại nở rộ khắp sườn núi, tươi tốt lạ thường, từng đám từng bụi.
“Đi đi đi, chúng ta nhanh lên, chọn chỗ tốt nhất để ngắm hoa uống trà.” Vu Hiểu Tĩnh kéo Giang Tư đi về phía trước, bỏ lại mọi người phía sau. Giang Nguyên bị Giang Tư nắm tay, bước những bước chân ngắn nhỏ, đi theo rất vất vả, tức giận kêu to: “Chậm một chút chậm một chút! Ta theo không kịp rồi!”
Vu Hiểu Tĩnh nghiêng đầu nhìn qua, trên mặt lộ ra nụ cười thật lớn: “Ha ha ha, suýt quên mất, nhà chúng ta tiểu A Nguyên là chân ngắn nhỏ!”
Giang Nguyên càng tức, kéo Giang Tư không chịu đi.
“Ôi, tiểu A Nguyên còn giận rồi?” Vu Hiểu Tĩnh ngồi xổm xuống đùa Giang Nguyên. Giang Tư có chút bất đắc dĩ, đưa tay vỗ vào trán nàng: “Đừng bắt nạt nhà ta A Nguyên, ngươi mới là chân ngắn nhỏ.”
“A tỷ nói đúng! Hiểu Tĩnh tỷ tỷ mới là chân ngắn nhỏ!” Giang Nguyên gật đầu mạnh.
“Ấy ấy ài, nói ai chân ngắn nhỏ chứ! Giang Nguyên tiểu bằng hữu, hay là chúng ta thi xem ai chân ngắn.” Vu Hiểu Tĩnh che trán mình, lại chọc chọc vào trán Giang Nguyên: “Tiểu gia hỏa, ngươi thua chắc rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play