“Ta trước kia đã từng uống sữa dê.” Triệu Lục Nhất lùi về phía sau Hà Quân, bộ dạng như còn sợ hãi, tiếp tục nói: “Đây là sữa dê đưa cho công tử phủ thượng. Mọi người đều nói uống sữa dê tốt cho sức khỏe, nhưng mùi vị đó quá khó uống. Công tử không muốn uống, nói là ban thưởng cho ta, để ta làm bộ uống xong. Ta thật sự phải nhịn đến khi ra khỏi viện tử của công tử mới dám phun ra ngoài.”
“Cái mùi này thật sự quá buồn nôn.” Triệu Lục lần nữa nhấn mạnh.
“Uống trực tiếp như vậy sao? Không khử mùi sao?” Giang Tư kinh ngạc. Hà Quân bất đắc dĩ gật đầu: “Cũng không biết làm sao để khử mùi. Hâm nóng rồi uống luôn. Hâm xong mang ra khỏi bếp cũng không đợi được nữa. Chúng ta dứt khoát dựng một cái lò than nhỏ ở sân viện tử để hâm nóng, địa phương rộng rãi, mùi cũng tán nhanh hơn.”
Sữa dê tươi không có cách nào khử mùi, trực tiếp hâm nóng rồi uống? Uống xong còn có thể nhịn đến khi ra khỏi viện tử rồi nôn, không ngờ Triệu Lục lại lợi hại như vậy.
“Cô nương, hay là chúng ta cũng mang cái thùng sữa dê này ra ngoài đi, phòng bếp này thật…” Triệu Lục đề nghị. Giang Tư không đồng ý: “Không được, mùi vị kia quá nặng, không thể mang ra ngoài.”
“Vậy gặp nạn là chúng ta rồi.” Triệu Lục không khỏi thì thầm một tiếng, bị Hà Quân vỗ mạnh vào đầu, lập tức co rúm lại một bên không dám nói lời nào.
“Ta đi thử xem có thể khử mùi không.” Giang Tư gần như dùng tốc độ nhanh nhất vén thùng gỗ lên, múc một bát sữa dê, rồi nhanh chóng đậy nắp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT