“Xin thứ lỗi, Kim Nhi mới thu con cua buổi sáng, còn chưa chuẩn bị dụng cụ để tháo dỡ.” Giang Tư ái ngại nói: “Mọi người cũng đều là người quen cũ, đừng nói ăn không đẹp mắt, ăn ngon mới là quan trọng.”
Nói đi, thật muốn nhìn xem mấy công tử này gặm cua là bộ dạng gì.
Lời đã nói đến nước này, Kiều Mân Huyên và Tề Diệp cũng chỉ có thể buồn cười lắc đầu. Phó Hoài Cẩn thì đã động thủ trước, gỡ hết chân cua và càng cua ra đặt ở bên cạnh, sau đó nhấc mai cua lên, lấy ra miệng cua, dạ dày cua, cùng với màng đen dưới tim cua, còn có ruột cua, gân cua loại hình đều là không ăn được nên vứt hết đi, chỉ còn lại đầy đủ gạch cua và thịt cua bên trong. Sau đó hắn lại nhẹ nhàng cắn nát vỏ chân cua, cẩn thận móc hết những mảnh vụn nhỏ, nhẹ nhàng đẩy ra, thịt cua bên trong liền lộ ra. Động tác một chút cũng không thô lỗ khó coi, ngược lại lộ ra nhã nhặn thanh tú.
Giang Tư nói thế nào ăn cua, Phó Hoài Cẩn động tác cũng làm theo mẫu, hai người phối hợp rất ăn ý.
“Hấp con cua tháo dỡ ra thì thịt cua thực ra không nhiều, toàn bộ đặt vào trong vỏ cua, thêm chút gừng tươi giã nhuyễn, lại nhỏ vài giọt giấm gạo, trộn đều là có thể ăn.”
“Ăn như vậy chính là nguyên vị nguyên chất.”
“Hai người các ngươi phối hợp không tệ.” Kiều Mân Huyên nhíu mày cười, cũng đưa tay cầm lấy con cua trước mặt mình, vừa gỡ vừa hỏi: “A Cẩn, con cua này hương vị thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play